Lý do tôi viết tác phẩm Tình Chạy

tình chạy

Lá thư muộn màng không người nhận!

Gửi anh! một người đã từng gặp gỡ cùng hồi ức đẹp đã qua 18 mùa phượng vĩ. Xa lắm rồi bởi thời gian và muôn trùng sóng vỗ. Trước mắt em vô vàng những bãi bờ xa tít tắt, những lũy tre làng ẩn mình quanh co theo từng con hẻm nhỏ. Những tòa nhà cao tầng đầy ắp xe cộ nơi phố thị người qua. Những vần mây, những chuyến bay vẫn vô tình xé toạc bầu trời xanh ngăn ngắt. Những đêm đen vô tận rồi đến những ngày dài lê thê cứ lần lượt tuần hoàn để lấy đi tuổi xuân của em theo từng năm tháng.

viết văn

Đã bao lần, em tự hỏi bên kia đại dương sâu thẳm có may mắn nào anh nhận được tin em? Và đây những dòng giới thiệu về trang sách mới  em xin vay mượn nơi anh những vốn luyến ngôn từ, những hình ảnh ngày xưa năm cũ  để dệt thành bối cảnh câu chuyện đong đầy nước mắt. Do anh ,vì anh, bởi anh hay hơn vô vàn lý do khác nữa. Em cũng xin được viết để một ngày, dù chỉ một lần nghệ thuật ngôn từ sẽ đưa anh trở lại tìm thấy em dù thời điểm ta vẫn mãi không thể bắt đầu.

Em đã nhận ra em trên đường đua giác ngộ!

Trước hết! Đã lâu rồi em từng tự hỏi, năm ấy, giữa em và anh có phải mối tình đầu đang run nhẹ thoáng qua. Và rồi trong nghịch cảnh sự nhầm lẫn  đã chia chúng ta thành hai ngã rẽ? Lặng lẽ rời đi, anh về nơi xứ lạ. Háo thắng, kiêu kỳ em rẽ hướng tìm miền đất hứa. Ai biết được sự quay lưng này đã không thể tùng phùng cho đến hôm nay? Chẳng đau đớn, luyến lưu sao giờ lại cay cú gặng hỏi cuộc đời như một kẻ thất bại giữa bẫy đời đau thương,nghiệt ngã?

Xin lỗi anh nhé! Người đàn ông từng trải thương trường mà cái nhìn của cô bé 18 tuổi năm ấy lại cho là giả dối, thực dụng, cáo đời, ranh mãnh. Và rồi giờ đây, khi em bằng tuổi anh khi đó, khi em bị cuộc đời vả cho nhiều vố đắn, khi em bị số phận trêu đùa mỏi mắt .Khi con chim bay hoài mỏi cánh, con ngựa chạy mãi chột chân…Và cứ mỗi lần như thế em lại nghĩ đến anh. Em mới hiểu được những gì anh cảnh báo là điều do anh đã từng gặm nhấm trong cuộc đời của một doanh nhân đắng cay, thăng trầm.

Đường đua tốc độ của cuộc đời

Xin lỗi anh! Những gì trong quá khứ mà một đứa trẻ háo thắng như em đã không kịp nhận ra. Xin lỗi anh, những ngày xưa năm cũ khi em cứ ngỡ cuộc đời là một niên đại cam hồng trải đầy thảm đỏ. Em cứ ngỡ niềm tin là sức mạnh, em không nghĩ ngã ba cuộc đời cũng là một luật lệ trái phải, xanh đỏ như khi tham gia giao thông. Em  không biết mình là một kẻ không hề biết luật.  Vậy mà em vẫn cầm lái đâm thẳng như em đã từng. Thế rồi hai trái tim chưa hòa cùng nhịp đập đã vội quay bước chia xa.

hoài cố nhân
hinh anh hoai co nhan

Và năm nay, khi em bước vào cái tuổi của anh khi ấy em đã nhận ra một điều là em đã sai khi mới bắt đầu. Em đã sai và xô đẫy tương lại chính mình như anh đã từng cảnh báo. Chính sự lựa chọn của em đã kết thúc khi ta chưa bắt đầu và rồi anh đã bặc tin cũng từ dạo đó…Giờ đây, khi em viết những dòng này cũng chính là lúc em muốn đem tâm trạng của những nhân vật này gửi đến nơi chân trời xa thẩm. Nơi xứ sở Chùa Vàng đang ngày từng ngày in dấu chân anh. Em vẫn viết và xin được lấy hình ảnh này, đôi tay này như anh đã vẽ để làm đề tựa của một chuyện tình. Tình chạy trong em tượng hình như thế đó. Nó đã bắt đầu khi em thấm dần những cú nốc ao của đường đời xô đẫy. Như anh đã nói và em đã bao lần ngã sấp mặt của người không bằng lái. Em nhận ra những khái niệm mơ hồ mà anh từng ám chỉ. Cuối cùng thì đường thẳng đã không dành cho em vì em không phải là người sinh ra ở vạch đích. Đường vòng sẽ đợi kẻ kiên trì chinh phục trên đường đua tốc độ. Và em đã thất bại khi không liệu sức mình bẻ lái ngoạn mục trên những quãng đường cong. Để rồi qua những con đường ấy em đã trả giá bằng tốc độ của cả thanh xuân, nước mắt và giá trị của tương lai. Lúc này thì em đã hiểu và tiếc nuối khi đường tắt chỉ dành cho kẻ biết thức thời đúng lúc như câu nói của anh đã từng.

đất nước xa xôi
đất nước xa xôi

Bi thương lắm! Đẫm nước mắt lắm và đau đớn lắm! Hi vọng có một ngày nơi chân trời xa cách anh vô tình thoáng qua và bắt gặp hình ảnh này, tác phẩm này. Mong lúc đó anh biết được rằng tác giả đang viết vì anh và nợ anh một lời xin lỗi dù đã quá  muộn màng. Mong anh đón nhận dù đường đời đôi ngã. Em đã thấm rồi những lời răn dạy ngày xưa dù hiện tại chỉ còn là quá vãn. Nếu có xuyên không cũng không đưa ta quay lại điểm bắt đầu thì vẫn giữ cho nhau bằng một tình bạn đẹp dù đường đời dâu bể….

                          ขอโทษ . ฉันผิดไป. เราจะเป็นเพื่อนกันตลอดไป

                       K̄hxthos̄ʹ. C̄hạn p̄hid pị. Reā ca pĕn pheụ̄̀xn kạn tlxd bị

 

 

2 bình luận cho “Lý do tôi viết tác phẩm Tình Chạy

Trả lời

Email của bạn sẽ không được hiển thị công khai. Các trường bắt buộc được đánh dấu *