Ren ren ! đồng hồ báo thức đã điểm giờ thức dậy. Nhìn con cố gắng ngồi dậy chuẩn bị cho ngày đầu tiên đến trường mà thấy nao lòng.
Con yêu thương của mẹ! Đây là lá thư đầu tiên mẹ viết cho con nhưng mẹ biết dù bao lâu nửa con vẫn đọc được tại trang web này.
Nàng xuân đi rồi nhưng mai, đào vẫn nở để khoe sắc thắm của tháng giêng hồng. Tuy mới đầu năm nhưng ít nhiều khí trời vẫn se se lạnh .Với cái lạnh đó, đáng lẽ ra 6 giờ sáng con vẫn có thể rút mình trong chăn. Nhưng không, hôm nay thì ngoại lệ. Đồng hồ vừa điểm, con đã ngồi bât dậy với nụ cười tươi tắn để chuẩn bị cho một sự kiện mới trong cuộc đời mình:” đi học rồi “.
Nhạc vẫn hát “ ngày đầu tiên em đến trường, mẹ dắt tay từng bước. Hôm nay mẹ lên nương, mình em tới lớp....”.

Con vẫn biết đấy nhưng nụ cười vẫn thắm, khi đến trường không hề có mẹ. Vì con hiểu được mẹ cùng bao cô chú đang thực hiện nhiệm vụ của mình trong chiếc áo bảo hộ màu xanh da trời giữa thời dịch phát. Có thể sau này khi con đọc những dòng này thì bao người sẽ gọi thế hệ các con là thế hệ hậu vacine hay thời đại gen covy. Mà cũng phải, khi dịch về bao thứ đều đảo lộn bởi quá nhiều bi kịch đến xót xa nghẹn lòng. 2/9 năm nào tiếng trống tụ trường nào đâu thấy nửa. Cứ chần chừ, lần lựa mới đến hôm nay. Khi cỏ đón giêng 2, chim én gặp mùa, con bắt đầu đến trường cũng là lúc sắp đến mùa cây phượng vĩ bắt đầu đơm hoa đỏ báo hiệu hè về.
Đi học đấy, đến trường đấy mà mọi thứ gần như căn não. Ông bà, cha mẹ lo lắng, thầy cô lại càng lo lắng, bất an. Để cổ vũ con từng bước chân vào đời, ông bà, cùng ba đưa con đến lớp .” trường của em be bé, nằm giữa hàng cây. Cô giáo em tre trẻ, dạy em hát rất hay…”Vẫn bài hát sáng nay ở nhà sao mà quen thuộc quá! Kiên cường lắm, không khóc la, sợ hãi hay gào thét. Hòa vào chúng bạn, cùng học cùng chơi như những người bạn đã quen từ lúc nào.

Có lẽ vì cùng trang lứa, cùng sự hồn nhiên trong bối cảnh hậu vacine nên các con đều mong mỏi được đến trường, được cùng các bạn tay trong tay hòa mình trong các trò chơi. Ôi thế hệ 2018 với những cột mốc quan trọng mà cả thế giới không thể nào quên được. Mai này con lớn lên, con sẽ hiểu và biết được rằng ông bà, cha mẹ, thầy cô cùng bao cô chú phải đấu tranh tư tưởng đến dường nào để đưa đến quyết định cho con đến trường nhập học .Mà không chừng lúc đó các con lại được gọi là thế hệ gen co vy hay thời đại hậu vắc xin như mẹ đã từng nói.
Dịch đến, không chỉ làm xáo trộn cuộc sống của bao người mà còn đánh cắp của các con những buổi nô đùa hồn nhiên trong sáng. Rồi cha mẹ, ông bà cũng nợ các con những lần hứa hẹn rong chơi. Xin lỗi con vì mẹ không ở bên che chở, bảo bọc, dìu dắt con đến trường như đúng thiên chức của người làm mẹ. Dũng cảm lên con! Những bước chân đầu đời đầy nghị lực. Niềm tin và tâm huyết sẽ giúp con chiến thắng bước ngoặc khởi đầu để tạo nên những đột phá thành công. Cố lên nhé! người hùng tí hon với ước mơ làm lính cứu hỏa của mẹ. Vì giấc mơ này con càng phải cố gắng thật nhiều mới có được ngày mai.

Con lớn lên từ dòng sữa mẹ, được chăm sóc bằng tấm lòng của bà, được nâng niu trong vòng tay ông. Xa ba mẹ, con khám phá thế giới bên ngoài bằng sự tự tìm tòi học hỏi qua thế giới phẳng. Con ngoan ngoãn, hiểu chuyện từ những lời răn dạy online của ba. Con thần tượng hóa giấc mơ cảnh sát để theo cùng cậu. Và giờ đây, thế giới của con không chỉ gói gọn ở đó, gia đình con không chỉ có bao nhiêu đó mà còn có cô giáo và bạn bè. Cô giáo sẽ giúp con định hình ước mơ từng bước chân thứ nhất vào đời. Bạn bè sẽ cùng con thiêu dệt nên bức tranh màu hồng của cuộc sống. Ở tuổi của các con như búp trên cành. biết ăn ngủ học hành là ngoan. Nhưng đằng sau đó là cả một sự vất vả, khổ nhọc của người làm cô mà các con nào đâu hiểu được.

Mai này con lớn, con thử nghĩ mà xem. Cô giáo đầu tiên của các con như những người gánh mầm đậu để gieo trồng. Vì cuộc sống mưu sinh, ba mẹ, ông bà lần lượt đưa các con đến để trao gửi, dặn dò. Cứ như thế, lần lượt từng gia đình. Một gánh, hai gánh rồi ba gánh và lần lượt đến 30 gánh. Đôi vai gầy của cô cứ ngày một oằn xuống vì sức nặng nhưng trên môi cô vẫn nở nụ cười vì yêu trẻ. Thế đó nhưng ở tuổi của các con làm sao biết được hai từ cảm ơn sâu sắc tận đáy lòng.
Nhớ nha con! những mầm đậu xinh xắn của mẹ. Nếu con học được những bài hát hay nhất thì con hãy hát tặng cô bài hát Cô giáo như mẹ hiền. Nếu con được dạy những điều cao đẹp nhất thì lời đầu tiên con nói là lời cảm ơn cô ngay khi bắt đầu. Dũng cảm lên con! người chiến sĩ phòng cháy kiên cường của mẹ! không chỉ có mẹ và gia đình mà còn cô giáo và các bạn sẽ cùng con hoàn thiện ước mơ của mình đi đến tương lai.