Vì sao tôi viết văn?

Viết văn là một công trình nghệ thuật được xây dựng từ những viên gạch ngôn từ. Mỗi một tác gia được ví như người thợ xây cần mẫn. Họ đã gọt dũa, nhào nặn và thai nghén từng con chữ. Mỗi người là một câu chuyện, một mảnh ghép bình dị giữa đời thường nhưng sâu lắng thiết tha. Và đây, tôi xin kể câu chuyện của mình với những lý do mà tôi đã viết

Đã tự bao giờ tôi viết văn?

Đã tự bao giờ tôi viết văn. Một câu hỏi chưa từng đáp. Phút chốc tôi bỗng nghe trái tim mình lỗi nhịp khi nhớ lại những kỉ niệm ngày xưa. Chuyện của tôi thì rất dài mà đã từ rất lâu tôi chưa bao giờ kể đến. Lý do gì đâu chứ? Bởi ngày đó tôi quá nhỏ, làm gì để nghĩ ra những từ động lực ,nghiệp duyên như khi viết những dòng này.

Món quà của mẹ

Tôi cũng không biết mình có yêu văn hay không và tình yêu ấy đã bắt đầu từ bao giờ ? Chỉ biết là năm lớp 4, cô học trò nghèo được mẹ dắt ra hiệu sách chợ huyện. Không chọn gì  khác, tôi đã lựa ngay một quyển những bài văn hay.

Ở cái thời năm 1996 xã hội còn chưa phát triển. Mọi người phải kéo nhau đi gọi điện công cộng thì làm gì có được bác google thông thái như bây giờ. Vì vậy, đó là cả một gia tài đối với tôi. Tôi đã đọc đi đọc lại hàng trăm lần, đọc đến mức trang giâý cũng nhạt nhòa nhàu nát mà còn chẳng chịu rời xa.

viết văn
hinh-anh-viet-van

Động lực học văn

Như một động lực vô hình, tôi bắt đầu yêu thích học văn, viết văn từ lúc đó. Không bao lâu sau, sự nỗ lực của tôi đã được đền đáp xứng đáng. Thành tích học văn, viết văn của tôi đã đứng nhất nhì trường. Và tôi càng tự hào hơn khi đạt được  giải học sinh giỏi văn cấp tỉnh đầy danh giá.

Danh hiệu nhà văn

Ôi tự hào quá đi thôi và chỉ muốn học văn, viết văn mà thôi. Rồi tôi bước sang cấp 2 như một thế trận vừa thắng xông lên cùng bao chiến tích lẫy lừng. Bạn bè cũng thêm yêu quý,ngưỡng mộ. Họ gọi tôi với biệt danh nhà văn, nhà thơ làm tôi vô cùng hứng khởi.

Cũng nhất nhì trường cùng bao giải thưởng, văn học với tôi đã được định hình bằng sự yêu thích, đam mê. Tôi bắt đầu viết vì tâm đắc, vì sự tự hào của một người chiến thắng .Tôi đã viết rất nhiều thứ ,từ truyện ngắn, thơ ca, tùy bút,ký sự…

viết văn
hinh-anh-viet-van

Xây dựng ước mơ văn nhân

Sang năm cấp ba, tôi thi đậu vào trường năng khiếu để phát triển bản thân và theo đuổi con đường văn chương say đắm. Tôi yêu lắm từng con chữ và tiếp tục viết bằng cả một sự cuồng nhiệt và niềm tâm huyết. Dù lúc đó tôi chưa định hình ra con đường tương lai mình phải làm gì để phát triển.

Vào những năm ấy, tôi luôn cố gắng để học văn, viết văn. Sự cần mẫn đã giúp tôitrở thành một học sinh ưu tú của lớp chuyên văn đạt nhiều danh hiệu từ cấp tỉnh, cấp đồng bằng, toàn miền nam đến cấp quốc gia. Cứ mỗi một hành trình tôi vượt qua là cả môt tham vọng ,một khát khao với nghề viết lách.

Nghiệp duyên đã định

Thế rồi sao 12 năm trên ghế nhà trường tôi đã nhận ra viết không chỉ là một hành động, một đam mê, mà còn là đỉnh cao sự nghiệp mà tôi luôn khao khát kiếm tìm. Đó là con đường mà tôi đã chọn, đó là cái nghề tay phải mà tôi đã đeo mang. Đó là cái nợ duyên ràng buộc giữa con người và câu chữ.

Tôi nói như vậy bởi có một điều mà hầu như ai cũng biết bởi nếu là nghiệp duyên thì mãi mãi cả cuộc đời vẫn không thay đổi được. Đó cũng chính là lý do mà tôi đã viết đến hôm nay. 

Như trên tôi đã nói  chuyện của tôi thì rất dài. Tôi xin phép tạm dừng câu chuyện ở những trang hồi ức đẹp nhất của tuổi thanh xuân. Đó là vào năm tôi 18 tuổi. Cái tuổi học trò với những ước mơ khát vọng. Cám ơn các bạn vì đã đọc đến những dòng này. Cám ơn vì đã lắng nghe câu chuyện của tôi

Nếu cần tôi cho những dự án hoặc đọc thêm nhiều bài viết xin hãy liên hệ Nguyễn Quyên.

gmail: hoangminhkhue2018@gmail.com

Trả lời

Email của bạn sẽ không được hiển thị công khai. Các trường bắt buộc được đánh dấu *